Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

BÂNG QUƠ...

--- Thơ Phong nguyễn
Lạ chưa.!
Có tiếng ai cười
Ta nghe cơn nắng vỡ đôi giữa chiều
Cuối đường
có kẽ thầm yêu
Để thu thêm nặng, gánh chiều buồn tênh
Mai kia
lỡ có thất tình
Chớ trách nghiên mực cạn tình vội khô
Để rồi
gieo mấy vần thơ
Bắt câu lục bát dại khờ trăm năm...
06- 4- 2017.. PN

DƯỜNG NHƯ...

Thơ Phong Nguyễn
Dường như đâu đó sớm nay
Thoảng mùi hoa bưởi lạc bay qua vườn
Tháng ba nắng chướng còn ươn
Cớ chi vội mỡ cửa vườn thả hương
Dường như màu nắng pha sương
Nên nghe là lạ chút dường như đau
Dại khờ cái thuở ban đầu
Bởi câu ai hỏi bên cầu bâng quơ
Dường như đêm trắng vì mơ
Thương mùa hoa bưởi ngu ngơ bên vườn....
05 - 4- 2017.. PN

KHÔNG ĐỀ.

-Thơ Phong Nguyễn
Anh ơi.!!
Nắng lịm bên hè phố
Để mặc chiều ni mưa ngút trời
Có ai.!!
Thấu hiểu lòng em với...
Hoán đổi giùm cho chút nắng thôi
Cớ chi.!!
Huế lại buồn da diết
Tê tái em rồi, tháng ba ơi.!
Trời răng nỡ lạnh nàng bân rứa
Nát cả hồn em bởi mưa rơi...
02-4-2017..PN

CÔ BÉ NGÀY XƯA

--- Thơ Phong Nguyễn
Có lẽ thế! Đã lâu rồi không gặp
Ngày anh đi em qua tuổi mười ba
Mái tóc thanh thanh thắt gút đuôi gà
Bước chân sáo mỗi chiều khi tan học
Con đường làng nắng nghiêng hàng tre mọc
Bóng tà rơi lơ đãng khói chiều đưa
Lỡ một câu... Anh chỉ lỡ nói đùa
Em bật khóc để xốn lòng anh mãi
Rồi thời gian lặng thầm trôi khắc khoải
Xa lắm rồi... Xa đến mấy mươi năm
Lũy tre xưa vẫn nương bóng trăng rằm
Đong đưa nhớ bao cuộc tình lỡ hẹn
Anh nhớ mãi cái mĩm cười bẽn lẻn
Như nụ hồng thoáng nỡ nhẹ trên môi
Chỉ nhìn nhau mà chợt thấy xa xôi
Bởi day dứt chưa vuông tròn nỗi nhớ
Năm tháng đó tuổi thơ nhiều vô cớ
Chút dỗi hờn- chút nhớ- chút thương thương
Để nhiều khi lòng cứ thấy vấn vương
Bởi vô cớ- cho ta hoài nỗi nhớ
Rồi chiều nay tình cờ qua giữa phố
Nhận ra em trong sắc tím hoa cà
Vẫn mắt ấy đượm buồn nét phôi pha
Chỉ cười nhẹ... Dạ! Lâu rồi không gặp
Nhìn thấy em...Ta biết mình đã sắp...
Tuổi thơ ơi !!..
Cô bé tóc đuôi gà...
.
-----02 - 4 - 2017 .. PN

ĐỘC ẨM

Chiều tiễn đưa người sao không ngũ
Ngoài trời nghe gió rủ sương rơi
Buồn sao lên mãi chơi vơi
Nhấp cốc rượu đắng, cười môi nặng tình
Khói thuốc tỏa mơ hình ai đến
Liếp song thưa lại hẹn trăng về
Khểnh cười ! ai bảo là mê
Mà sao rủ được trăng về ghé chơi
Đêm đã tận tàn vơi đáy cốc
Rượu cô phòng bình độc ẩm trơ
Men say tình lạc vào mơ
Vô tình ta gọi vu vơ tên người
Phong nguyễn

DẤU LẶNG THỜI GIAN

Ta!
Ngồi đếm
lá vàng rơi
Thoảng như
trong gió
một đời hư không
Trãi lòng
ta chỉ rêu rong
Tàn như thu ấy
bạc xong mái đầu
Ta!
Ngồi xếp
lại ngày sau
Cũng như
chỉ để
nặng sâu nổi buồn
Gẩm suy
một chút cội nguồn
Hóa ra như phiến
đá buồn, thời gian
Ta!
ngồi gom
cả gian nan
Để cho
khoảng lặng
miên man bến bờ
vọng nghe
một tiếng ơ...hờ
Quanh ta vũ trụ
mịt mờ vây quanh
Phong nguyễn
26-3-2016

THÁNG BA -----Thơ Phong Nguyễn

Lạ chưa
cái nắng
tháng ba
Cớ chi nhỏng nhẽo như là hạt sương
Tháng ba
đỏ nhớ mà thương
Bởi mùa hoa gạo còn vương lối chiều
Tháng ba
ai lỡ
mùa yêu
Con ve khát bạn đã liều gọi khan
Tháng ba
hoa bưởi trắng ngần
Ngũ quên suối tóc thả làn hương bay
Hoa xoan tím mãnh vườn say
Chiều vô cớ nắng cuối ngày tháng ba
23-3-2017..PN

TRĂNG VỀ NẮNG HẠN THÁNG BA

Đò chiều
Khóc đáy sông khô
Trăng kia
mắc cạn
đang chờ đưa qua
Tháng ba
nắng đổ hiên nhà
Vườn ai
một nụ
hoa cà tím khoe
Nắng chiều
dừng lại lắng nghe
Mưa xa có kịp
đi về tối nay
Để cho
nước đổ sông đầy
Đưa trăng
qua bến
kịp ngày ước giao......
Phong nguyễn
16-3-2016