Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

DẤU LẶNG THỜI GIAN

Ta!
Ngồi đếm
lá vàng rơi
Thoảng như
trong gió
một đời hư không
Trãi lòng
ta chỉ rêu rong
Tàn như thu ấy
bạc xong mái đầu
Ta!
Ngồi xếp
lại ngày sau
Cũng như
chỉ để
nặng sâu nổi buồn
Gẩm suy
một chút cội nguồn
Hóa ra như phiến
đá buồn, thời gian
Ta!
ngồi gom
cả gian nan
Để cho
khoảng lặng
miên man bến bờ
vọng nghe
một tiếng ơ...hờ
Quanh ta vũ trụ
mịt mờ vây quanh
Phong nguyễn
26-3-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét