Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

TAO NGỘ Thơ: Phong Nguyễn

Lâu lắm rồi! Lâu lắm thuở xa xôi
Hơn bốn mươi năm tan trường dạo ấy
Hoa phượng đỏ loang tình trên trang giấy
Nét ngoằn ngoèo lưu bút buổi chia phôi
Rồi từ đó cách biệt mãi đôi nơi
Như cơn lốc bạt xô về mọi phía
Anh và tôi day dứt mà thấm thía
Cuộc mưu sinh cứ lặng lẽ giữa đời
Nghiệt ngã thay trong số đó đôi người
Đã vội bỏ cuộc chơi trong thầm lặng
Giữa vô vàn bao thăng trầm hoạn nạn
Đã thong dong hóa bụi cát cho đời
Hôm nay giữa tiếng cười vui hội ngộ
Ta nhìn quanh đếm thử được bao người
Kẻ nên danh, kẻ giàu sang phú quý
Xin đừng quên tình bạn củ người ơi
Chỉ cho nhau xin chỉ có một lời
Thật đơn giản mà ấm tình bè bạn
Bởi ngày mai ta lại về đôi ngã
Biết đâu chừng có kẻ bỏ cuộc chơi
Thôi thế nhé! Dù cách biệt xa xôi
Hảy nhớ mãi về nhau thời trai trẽ
11-7-2017 PN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét