Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

TUỔI THƠ QUÊ MẠ -- Thơ Phong Nguyễn

Rứa là đi!
Ta xa quê mạ
Mướp vội tàn bên luống hoa khô
Con ong mật thôi không về nửa
Lẽ loi chiều tiếng sáo trẻ thơ
Ta bước đi!
Trĩu nặng hồn mơ
Mà thương lắm một thời con trẻ
Đám ruộng gặt còn thơm mùi tẻ
Đuổi trốn tìm quanh đống rơm khô
Bờ tre đưa!
Lung ánh trăng mơ
Hương bồ kết ngát thơm ai gội
Răng nhớ lắm cái ngây vời vợi
Lỡ tay cầm mà cứ quanh co
E ấp mãi!
Tà áo em vo
Đôi mắt biếc tưởng chừng muốn hỏi
Mai mốt nớ, biết người có đợi
Mấy mùa trôi lặng lẽ âu lo
Gốc bàng thương!
Đỏ lá đang chờ
Rưng rức rụng, tím sân chùm khế
Câu ca dao ngọt lời mạ kể
Con đò qua ai bỏ câu hò
Đêm quê mạI
Ta chẳng muốn cho
Mà ký ức dần xa vời vợi
Cô bé xưa đã không còn đợi
Khoát áo hồng...Khép cửa...Phòng cô..
Cũng chút tình nhớ lắm tuổi thơ
Rứa là đi!
Ta xa quê mạ....
30-7-2017 PN
( Kỷ niệm một lần về thăm quê mạ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét