Hôm nay bên lể đài
Khói trầm hương nghi ngút
Bước chân về trên đá
Mẹ lặng lẽ thở dài
Những khuôn hình thẳng tắp
Hoa với nến lung linh
Cay xè trên khóe mắt
Mẹ lau mãi tấm hình
Vòng tay dài ôm trọn
Ba nấm mồ bên nhau
Rướm máu từng nổi đau
Chồng hai con nằm đó
Thời gian đã đi qua
Mà sao người vẫn mãi
Trái tim già khô héo
Khi mỗi độ thu qua
Hôm nay mẹ không khóc
Bởi lệ chảy từng đêm
Khi ngước mắt nhìn lên
Con với chồng trên vách
Mẹ hay gượng gạo cười
Mỗi khi ai đến viếng
Nhìn nhang tàn cháy dỡ
Xót xa mãi không thôi
Mẹ chẳng còn gì nữa
Ngoài nổi đau khôn cùng
Mong ai xin đừng gọi
Mẹ là MẸ ANH HÙNG
Bởi trong lòng của mẹ
Không gì hơn CHỒNG CON
Phong nguyễn
27-7-2010
Phải rồi,
Trả lờiXóadanh hiệu có là gì...
nỗi đau xót khôn cùng
sao lại bao biện bởi những danh xưng
cái nỗi đau muôn thuở của con dân nước mình...
Bài thơ hay và ý nghĩa
thật xúc động...