Trời nghiêng
nắng xuống
bên thềm
Em đan sợi nhớ đã mềm lối đi
Long lanh
nắng đọng
trên mi
Tóc buông mấy sợi gió thì bâng quơ
Nhớ ai
lại nhớ
vu vơ
Để mưa quên đọng trên bờ liễu xa
Áo em
lùa gió
đôi tà
Mà sao đau lạ, trong ta ít nhiều
-------Phong Nguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét