Thơ Phong Nguyễn

Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

VÔ THƯỜNG

Buồn qua
chưa hết
lại buồn
Khép cơn mơ lại
nghe hồn lại mơ

Mây nghiêng
lạc bóng
trăng mờ
Chông chênh khẻ chạm
hồn thơ u hoài

Phong nguyễn

Người đăng: Phong Nguyễn vào lúc 18:44
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Đăng Nhận xét (Atom)

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Phong Nguyễn
Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi

Lưu trữ Blog

  • ►  2017 (79)
    • ►  tháng 7 (12)
    • ►  tháng 5 (11)
    • ►  tháng 4 (8)
    • ►  tháng 3 (47)
    • ►  tháng 1 (1)
  • ▼  2016 (31)
    • ►  tháng 11 (1)
    • ►  tháng 10 (1)
    • ▼  tháng 9 (29)
      • BÂNG QUƠ
      • TUỔI MƯỜI BA
      • VÔ THƯỜNG
      • EM TÔI
      • SỢI NẮNG BÊN THỀM
      • SƯƠNG THU
      • ĐỢI MÃI CHIỀU THU
      • MỘT THOÁNG QUÊ TÔI
      • NỔI ĐAU CỦA MẸ
      • BÓNG TA
      • SỢI NẮNG CUỐI THU
      • VỀ THĂM VĨ DẠ
      • HƯƠNG VỊ THỜI GIAN
      • BÂNG QUƠ
      • DẠI KHỜ
      • ĐÔI DÒNG ĐẾN HUẾ -----------
      • LỤC BÁT CA _____THU HỀ
      • SAY....
      • HOÀNG HÔN
      • BÃO TỐ
      • KHÔNG ĐỀ...
      • DẤU LẶNG
      • NGÀY ẤY...BÂY GIỜ
      • CÔ LIÊU
      • CÕNG NẮNG QUA SÔNG
      • TẢN MẠN
      • KHUNG TRỜI THƯƠNG NHỚ
      • HƯƠNG TÌNH
      • RONG RÊU
Chủ đề Đơn giản. Được tạo bởi Blogger.