Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2017

NẮNG CHIỀU

--- Thơ Phong Nguyễn
Chiều lơ đãng
thả buồn lên cơn nắng
Để cho em
day dứt mãi buồn xa
Tím hoàng hôn
nghiêng hết giữa chiều tà
Cốc rượu đắng
nhốt tình ta một thuở
Về bên đó
bâng khuâng lòng cứ ngỡ
Tóc thề xưa
vẫn mượt gió chiều bay
Bởi lòng ta
bổng chợt thấy chiều nay
Em thoáng hiện
trong làn mơ khói mỏng
Nơi xa ấy chút tình xưa đỏng đảnh
Buông thả rồi vay mượn khóe mắt ai
8-2-2017.PN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét